Gửi xe đạp yêu quý của T. Vậy là chúng mình đã thực sự chia tay nhau rồi. T rất tiếc phải bán m đi. Nhưng ko còn cách nào khác khi cậu của T cứ giục giã phải bán mày cho nhanh để chừa chỗ những chiếc xe máy hiện đại và không gian để cậu có chỗ chạy nhảy.
Kể từ khi dọn nhà qua quận 7 là T và m biết rõ số phận of m như thế nào rồi ha. Nhưng...cho dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý mà lòng T vẫn thấy buồn buồn. Ko buồn sao được khi phải chia tay người bạn thân suốt 4 năm rưỡi.Còn m thì sao? hic hic Cám ơn m đã gồng gánh chở T trong suốt time qua (mặc dù T ko mập gì cho cam).Mưa-nắng-gió-bụi...kể cả đinh ốc cũng ko phải là đối thủ của m.
Nhớ lần m bị bầm dập nhất là hồi học kì 1 năm 2 khi bị 1 chiếc xe tay ga "mất d-a-y" lạng ẩu vào.T bị té nhào còn m thì ...cong sườn.Lúc đó tưởng đâu bái bai m rồi đó nhưng nghĩ tốn kém nên đại chỉ tu m lại. Phải công nhận m ko đẹp bằng những chiếc khác nhưng T tự hào vì m là 1 chiếc xe rất bền, giúp T yên tâm nhiều.
Bây giờ T có mới..và hoàn cảnh ăn nhờ ở đậu buộc T phải nới cũ.M có buồn thì buồn nhưng đừng giận T nhe! Hôm nghe nói có người mua m với giá...50 ngàn! Lòng T rất đỗi buồn cười.T đã định bất quá thì mang m cho những gia đình khó khăn còn hơn cái giá ve chai ấy.Rốt cuộc m cũng bị bán với giá 85 ngàn.Thôi thì đành để m giúp T chút tiền lúc khó khăn vì tiền net,tiền card,tiền xăng...này. Cám ơn m!
T cũng là người trân trọng kỷ niệm, kỷ vật...ko giữ đc m thì cho m vào ảnh vậy.Như vậy mãi mãi T sẽ ko bao giờ phải nói lời vĩnh biệt với m. Xe đạp ơi!!!!.....
Kể từ khi dọn nhà qua quận 7 là T và m biết rõ số phận of m như thế nào rồi ha. Nhưng...cho dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý mà lòng T vẫn thấy buồn buồn. Ko buồn sao được khi phải chia tay người bạn thân suốt 4 năm rưỡi.Còn m thì sao? hic hic Cám ơn m đã gồng gánh chở T trong suốt time qua (mặc dù T ko mập gì cho cam).Mưa-nắng-gió-bụi...kể cả đinh ốc cũng ko phải là đối thủ của m.
Nhớ lần m bị bầm dập nhất là hồi học kì 1 năm 2 khi bị 1 chiếc xe tay ga "mất d-a-y" lạng ẩu vào.T bị té nhào còn m thì ...cong sườn.Lúc đó tưởng đâu bái bai m rồi đó nhưng nghĩ tốn kém nên đại chỉ tu m lại. Phải công nhận m ko đẹp bằng những chiếc khác nhưng T tự hào vì m là 1 chiếc xe rất bền, giúp T yên tâm nhiều.
Bây giờ T có mới..và hoàn cảnh ăn nhờ ở đậu buộc T phải nới cũ.M có buồn thì buồn nhưng đừng giận T nhe! Hôm nghe nói có người mua m với giá...50 ngàn! Lòng T rất đỗi buồn cười.T đã định bất quá thì mang m cho những gia đình khó khăn còn hơn cái giá ve chai ấy.Rốt cuộc m cũng bị bán với giá 85 ngàn.Thôi thì đành để m giúp T chút tiền lúc khó khăn vì tiền net,tiền card,tiền xăng...này. Cám ơn m!
T cũng là người trân trọng kỷ niệm, kỷ vật...ko giữ đc m thì cho m vào ảnh vậy.Như vậy mãi mãi T sẽ ko bao giờ phải nói lời vĩnh biệt với m. Xe đạp ơi!!!!.....
[17/3/2009]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét