1 thg 9, 2010
DORAEMON, CẢM ƠN NHÉ...
Tôi chưa bao giờ chán xem video clip này, cũng như chưa bao giờ thôi yêu quý Doraemon...
Vào một ngày hè cách đây 17 năm mẹ đã mang Doraemon về cho tôi. Năm ấy tôi chỉ vừa mới kết thúc xong lớp 1 và trong đầu chưa có khái niệm rõ ràng về cái gọi là 'truyện tranh'. Tôi càng không ngờ Doraemon lại ảnh hưởng mạnh mẽ đến cuộc đời mình như vậy...
Tôi nhớ như in đó là 2 cuốn tập 13 'Đôi giày đỏ' và tập 14 'Con chó của Xuka', vì đã đọc chúng không biết bao nhiêu lần. Đọc chưa đủ, tôi còn sáng tác và tự vẽ cho mình những câu chuyện Doraemon riêng như để thỏa mãn niềm yêu thích.
Nhớ khi ấy 1 cuốn Doraemon chỉ có 2300đ, rẻ ơi là rẻ. Thế mà tôi cũng không sao tiết kiệm cho đủ để mua cho trọn bộ. Những khi không mua được tôi đi mượn bạn, đọc ké...hay đơn giản là cầu trời cho có 1 cuốn từ trên trời rơi xuống [ㅜ.ㅜ]...
Những tập hoạt hình Doraemon đầu tiên cũng chính mẹ đã đi mướn về rồi sang nhà cậu nhờ chiếu giùm cho tôi xem...
Và tuổi thơ tôi đã gắn liền với Doraemon với nhiều kỷ niệm đẹp...
Rồi tôi trưởng thành...Những tập truyện cũ không thể giữ được, do đi học xa, chuyển nhà, cho bạn mượn...Nhưng không sao, Doraemon đã ở trong trái tim tôi rồi...
Hơn 1 năm trước, là sinh viên năm cuối khoa Hàn Quốc học, tôi tham gia 1 cuộc thi hùng biện tiếng Hàn do Kumho tổ chức. Trong rất nhiều chủ đề tôi đã quyết định chọn 'Giới thiệu về 1 quyển sách mà bạn đã từng đọc' vì nhớ đến Doraemon. Không phải mất nhiều thời gian cho quyết định đó...
Lọt vào chung kết phía Nam, tôi đã nhờ bạn Dung Còi làm giúp cái video này để minh họa cho thêm phần sinh động. Tôi rất thích nó. Nó đơn giản, nhẹ nhàng và gợi lại cho tôi cảm xúc về tuổi thơ của mình...
Sau cuộc thi đó thì tôi tiến hành thi tốt nghiệp rồi ra trường, chính thức tạm biệt tuổi thơ, tuổi niên thiếu...
Tuổi thơ ,tuổi niên thiếu tuyệt vời của tôi đã bắt đầu từ Doraemon nên tôi muốn nó cũng được khép lại bằng chính Doraemon.
Cám ơn nhé mèo ú...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét