Vậy là tôi đã 'ra đời' được một 1 năm rồi đấy. Nhanh ơi là nhanh!
Khi tôi kể cho mọi người nghe cái sự 'ra đời' của tôi hẳn ai cũng sẽ lắc đầu chê chán. Nhiều người sẽ hóm hỉnh ví von là tôi 'rơi đà' thì đúng hơn. Bản thân tôi lúc cũng thấy chan chán. Nhưng 1 năm qua mà tôi vẫn sống xót và chờ đợi 1 cái gì đó...
Trong khi đa số chúng bạn đã nhảy qua 2, 3 chỗ làm thì tôi vẫn đứng yên có 1 chỗ. Tôi làm công việc hiện giờ suốt 1 năm qua kể từ ngày ra trường (và sẽ tiếp diễn thêm 1 thời nữa...). Với những người trẻ thì việc tôi ngồi ù lì một chỗ như vầy thật là giống với kẻ mắc bệnh tự kỷ hay gì đó. Nhưng tôi không quan tâm đến ai nghĩ gì, bởi vì tôi biết cho dù tôi có quan tâm đi chăng nữa thì người khác không cho tôi được thêm 1 ký gạo nào (trên thực tế thì chẳng ai dư hơi mà đi quan tâm đến tôi ㅜ_ㅜ).
Để tôi kể cho mọi người nghe 1 năm tôi đã làm gì nhé.
Tình ra thì tôi đã dự phỏng vấn được 3 lần. Hai lần đầu tiên chính xác là đi chơi cho biết, vì lúc đó tôi đang trong thời gian ở nhà ôn thi tốt nghiệp. Lần đầu là đi theo lời giới thiệu của bạn Mỹ Ngọc đến phỏng vấn với anh chủ trung tâm thể dục thẩm mỹ mà Ngọc đang làm. Tôi và Bích Nhung vô ngồi uống nước miễn phí và lắng nghe 'lời giáo huấn' của anh ta. Thừa biết cái công việc phiên dịch thể dục thẩm mỹ này hợp với nữ hơn, vả lại tướng tôi rất phi thể thao ^^
Lần phỏng vấn thứ hai là ở công ty xây dựng Nextlife. Tôi vốn đang dạy tiếng Việt cho 1 anh quản lý ở công ty này. Nghe ảnh kêu giới thiệu bạn bè vào làm phiên dịch cho công ty mình, tôi hứa sẽ giới thiệu và không quên ứng cử mình như là một ứng cử viên đầy tiềm năng. Rồi ảnh phán cho 1 câu :"Cỡ em làm phiên dịch chưa được". Thiệt quê xệ với thằng chả ghê. Đã vậy ông cứ đi cho bỏ ghét!!!Sau phỏng vấn tôi với 2 bạn nữ cùng lớp 'trúng tuyển' (ủa chứ sao hôn trước bảo cỡ tôi không được mà há há). Chúng tôi hẹn sau thi tốt nghiệp sẽ làm, nhưng rồi tôi im ru luôn 1 mạch. Thật ra cũng vì nghe đồn sẽ phải ra công trường phơi xác nên tôi xin rút lui. Sau này nghe kể công ty đó còn rất hay cho nhân viên ăn kẹo kéo.
Thi tốt nghiệp xong tôi định thưởng cho mình 1 tháng về quê chơi bời. Đùng 1 phát chị Hòa gọi điện kêu phỏng vấn. Thế là tôi và bạn Chi đến luôn. Và tôi đã may mắn hơn bạn Chi yêu quý. Sau phỏng vấn tôi làm ngay và làm hoài cho đến tận bây giờ.
Công ty của tôi là một công ty chuyên lập trình phần mềm, thiết kế web, biên dịch tin nhắn và báo chí. Công việc của tôi là biên dịch báo, web và các loại giấy tờ...cho đến giờ chỉ mới thông dịch hợp thương thảo hợp đồng được 1 lần và phỏng vấn xin việc được 1 lần, còn lại là thông dịch nho nhỏ vì người Hàn ở đây toàn lưu trú VN lâu năm, biết nhiều tiếng Việt và tiếng Anh.Vậy mới nói cái khoảng nghe nói nó cùi hơn cả Hàn Mạc Tử.
Làm ở đây lương trung bình, nhưng với 1 người chê thuộc lá, từ chối nhậu nhẹt và ngoảnh mặt với chơi bời như tôi thì nó là 1 con số không đến nỗi nào. Việc khá là nhàn, đội khi cũng chồng chất nhưng không phải dầm mưa đội nắng nơi công trình, hay chịu cái ầm đùng nóng bức ở nhà máy. Tôi lại ghét nhất cái khoản ăn nhậu của mấy ông Hàn, may sao các sếp ở đây cứ muốn là tự kéo nhau đi. một điểm nữa khiến tôi kết chỗ này là có thể ăn mặc sao cũng được, miễn đừng có lố lăng nhăng nhít, đôi khi buồn ngủ cũng có thể gật 1 chút không sao...Đó là những gì níu chân tôi lại chốn này...
Cũng có đôi lúc muốn vứt áo ra đi nhưng...vì cái hy vọng kia, cái khát vọng nọ quá lớn nên thôi thì an phận thủ thường 1 thời gian cũng không chết con ếch nào....
Tôi đã chính thức đồng ý ký tiếp hợp đồng và mong cái ngày được lên nói với Mr Park rằng :"Thưa Mr Park, làm hết tháng này em xin phép được nghỉ việc để..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét